Friday, November 25, 2016

TẮM TIÊN (Phóng Sự tếu của Thukỳ)



Cứ đến mùa Thu là những du khách từ khắp nơi trên thế giới thường đến Bahamas để thưởng ngoạn khung cảnh hữu tình của vùng biển Caribbean, trong đó có một bãi biển rất “TIẾNG TĂM” mà dân bản xứ gọi là bãi “TẮM TIÊN”.  (Xem tục “Tắm Tiên” của Việt Nam).

Tương truyền rằng, hằng năm, những tiên nữ từ trời giáng xuống vùng biển này để tắm, và khi xuống nước, họ trở thành những mỹ nhân ngư (mermaids) bơi lội tung tăng, nhả hương thơm ngây ngất (hổng biết từ đâu ra), hòa với nước biển để trở thành một loại “nước thánh” mà các hãng mỹ phẩm thường múc về để chế biến thuốc dưỡng da, trong đó có “thương hiệu” nổi tiếng “Crème de la Mer”, gọi tắt là “La Mer”. (Bấm vào những chữ đỏ để tham khảo).

Để khỏi tốn hàng ngàn dollars mua loại mỹ phẩm này, mà chưa chắc hiệu nghiệm; liền bà, từ đông sang tây, đã lợi dụng những chuyến du ngoạn Bahamas để “lột xác”; có nhiều bà như “đười ươi" sau khi “tắm tiên”, đã trở thành những người mẫu “tiếng tăm”.

Thukỳ & Mỹ lệ.


 Mỹ Lệ, Thukỳ, Xuân Thanh & Kim Duyên.

Liền ông đến đây không phải để tắm, mà là để “nghể” (peeping).  Dân bản xứ nói rằng quý ông, mà mắt bị đục, hoặc bị kéo màng, sau khi đến bãi biển này núp sau những bụi rậm nhìn lén mấy bà tắm tiên, thì nhãn lực sẽ sáng như đèn pha, khỏi cần mổ kườm, mổ kiếc gì cả; có ông về nhà còn quẳng luôn cặp kính lão.

Thukỳ tự nghĩ rằng có những giấc mơ không cần đóng thuế, dại gì không thử, nhất là mình cũng thuộc loại “sấu ghen thua xấu, sếu hờn kém kao”, nên “kiên quyết” trong chuyến du ngoạn “BIỂN TÌNH” thế nào cũng phải “thử xem con tạo xoay vần đến đâu”!

Thế là vào ngày 18 tháng 10, 2016, khi du thuyền “Biển Tình” chuẩn bị ghé vào Nassau, Thủ Đô của Bahamas, chúng tôi quyết định thực hiện giấc mơ của mình.

Khi Thukỳ hỏi ai muốn đi “tắm tiên”, thì quý bà đang ăn sáng ở lầu 9 đều giơ tay “đăng ký” 'cindy', trong đó có Xuân Thanh và dĩ nhiên cả Thukỳ, “nhị mẫu hậu” mà anh “Nẫu Nè” thân tặng danh hiệu “Cá Mập” và “Cá Xấu”.  Hai đứa tui nhất định kỳ này phải “tắm tiên” để trở thành “mỹ nhân ngư” (ngừ cá) cho ảnh...  “lé” mắt chơi. 
Phía liền ông thì có anh Phấn, một cư dân ở Oregon, người may mắn cưới được “cô giáo” Hồng Tố Phương chỉ vì chàng tên là... “Ngô Phấn.  Trong số những người xung phong tháp tùng có thêm thầy Hào “Kào Hoang”, anh Toàn “Nu–joóc”, anh “Bùi” Hiên, ông xã “Sáng-bí-đái" và anh ...“Nẫu Nè”.

Tậu gơ, nhiều chàng sắp lên chức “ông cố”, mắt đã mờ, răng đã long, cũng háo hức muốn đi thử thời vận.

Nhưng từ bãi “tắm tiên” đến “bụi môn” khá xa, nên trên du thuyền có bán những ống dòm và viễn vọng kính để mấy chàng Lục Vân Tiên “địa” mấy nàng Hằng Nga rõ hơn. 


 Kim Duyên, Xuân Thanh & Thukỳ.





Thế là trong lúc các “nàng” chuẩn bị yếm đàoburkinis, thì các “chàng” chen nhau xếp hàng trước quầy “souvenir shop” để giành nhau mua ống dòm (lén).  

Dù có cặp kính cận dầy cộm, nhưng anh "Nẫu Nè" vẫn năn nỉ Thukỳ cho mượn tiền để mua một cái viễn vọng kính 200X.   

Ông xã Thukỳ cũng chen “vào hàng”, nhưng vì bị vướng víu cái túi “nước đái” (urinal), nên khi lệnh khệnh lên đến nơi thì “hết hàng”, đành phải “đầu hàng”, về phòng nằm thẳng cẳng... “hai hàng”.

Khi tàu cập bến, Thukỳ định kéo cả đoàn “Phuyen Reunion” đi “tắm tiên”, nhưng vì đường đến đó ngoằn ngoèo, khúc khuỷu, xe lớn không chạy được, chỉ có loại minivan, đi riêng từng toán nhỏ, với chuyến của Thukỳ chở được 14 người gồm: vợ chồng anh Toàn, ái nữ tên Phương và cô bạn, vợ chồng anh Hiên-Duyên, vợ chồng Hòa-Thanh; "single-parents" thì có Mỹ Lệ, Thầy Hào, anh Thọ, anh “Nẫu Nè” và dĩ nhiên có Thukỳ.

Thành phố này là thuộc địa cũ của Anh Quốc, nên xe cộ chạy bên trái, trên những con đường đất chật hẹp, chẳng có đèn đỏ, đèn xanh gì cả;  tài xế chỉ nhìn mắt nhau mà chạy, xém mấy lần đụng nhau.  Đám tụi tui có cảm tưởng như đang ngồi xe đò ở Việt Nam (?).  Có một du khách Phú Yên, hình như là anh Thu thì phải, qua đường không nhìn xe, xém bị đụng.  Hú hồn; nếu không, thì "Chim Về Núi Nhạn" đã có thêm một mục... "tin buồn" và “phân ưu”.

Trong lúc tài xế giới thiệu khu vực hoang tàn với nhà cửa đổ nát vì cuồng phong Matthew vào một tuần lễ trước đó, thì bỗng nhiên anh Toàn Nu-joóc” (tên mới là “Toàn Chân Giáo”) liền cao hứng phát ngôn:
– Trầu wơi, cảnh đẹp wá mà nhiều chỗ còn bị “dư âm” của trận bão.

Thanh “Cá Mập”, nãy giờ bị “chèn ép” trong chiếc xe chật chội, mà máy lạnh giống như máy sưởi, vừa mắc tè, vừa chột bụng, đâm ra "bức xúc" như “Lý Mạc Sầu” gặp đệ tử “Toàn” Chân Giáo, liền lập tức phát “ngũ độc chưởng”: 
– Thâu đi cha nậu ui, làm ơn bỏ cái zụ xổ văn chương, mỹ ngữ tào lao; tụi này hổng còn “Tuổi Mộng Mơ” 13, 14 như “Thái Hiền” đâu mà ông bày đặt tán hưu tán vượn.  Di tích của trận bão thì nói đại là “hậu quả” của cơn bão; bày đặt “dư âm” với “dư dương”..., mợt wá đi cha nậu!

Cái Thanh vẫn còn hậm hực vì hồi nẩm chàng từng “nhá” nàng cái màn “tuồng cũ soạn lại” mà chàng đã học thuộc để lấy le với các em khác, rầu đem ra tán tỉnh nàng; nên lần này cô nàng nhất định phải phục hận bằng cách “bật mí” cho bà xã của ổng nổi cơn tam bành chơi!. 

Thế là chiến tranh nam nữ bùng nổ, với chị Kim Duyên (cô em Bắc Kỳ nho nhỏ) xổ một tràng tiếng nẫu trầu wơi y chóc “hớt-chỗ-chơ”.  Mỹ “Lợ” cũng nhào dzô đánh hôi, làm Toàn Chân phu nhân nóng mặt phản chưởng; còn Toàn Chân Phương-Phương cô nương cứ “ngầu cừ”; hổng biết mấy “cao thủ già” này nói chiện gì!

Biết đấu hổng lại “cá mập”, “Toàn” Chân Giáo quay sang tấn công “Tiểu Long Nữ” Thukỳ:
– Thâu đi bà nậu, ai không biết bà nậu Trương Thukỳ là con của ông Trương (phi) Thời, nhà ở trên đường Lê Lợi; hầu nẩm bà theo “táng” tui, mà tui đâu có chịu.

Tức cành hông, Tiểu Long Nữ “cá xấu” tui liền phanh phui vụ ổng tặng tui một bài thơ mà ổng mượn ai làm, rồi chỉ cần đổi tên, sao chép ra nhiều bản, tặng tứ tản cho người nào mà ông tưởng là “đá lông nheo” zới ổng.

Thấy bị “bể mánh” trước Toàn Chân phu nhân, Toàn lão lão chống chế:
– Ai mà thèm “mày”; hầu đó “mày” còn...nhỏ xíu, mũi dãi chảy lòng thòng, mặc quần sà lỏn chạy theo tao đòi mua.... cà rem.

Thế là mọi người cùng nhào dzô ăn có: Anh "Bùi" Hiên, ít nói nhất, cũng ra tay "anh hùng cứu mỹ nhân", vung chưởng tiếp ứng, làm cho cuộc chiến bất phân thắng bại.  

Tậu nghiệp gã tài xế gốc Phi Châu chẳng hiểu cái đám “lão sinh” này nói cái gì; gã liền ngừng xe giữa dốc cao lúc xe đang chạy xuống vực biển, đòi chúng tôi phải trả tiền trước, mỗi người $14, vì nghĩ là đám chúng tôi mới từ bệnh viện tâm thần xổng chuồng.

Vì sợ hắn “đem con bỏ chợ”, chúng tôi nhất định không trả tiền trước. Bắt chẹt hổng được, gã đành nhượng bộ chở chúng tôi tới bãi tắm tiên.


Đúng là tiên cảnh, với nước xanh như ngọc bích, cát trắng như pha lê.  Đẹp ôi là đẹp.  Trong lúc mấy “thị mẹt” chúng tôi cổi bỏ xiêm y chuẩn bị tắm tiên thì mấy “thầy đồ” lôi máy ảnh và ống dòm ra dàn trận như phóng ziên chuyên nghiệp.  Thầy “Kào Hoang” cũng khai trương cái máy hình vừa được tặng tại Đại Hội. 

Tim đập thình thịch, “Nẫu Nè” liền lục ba lô, lôi cái viễn vọng kính to tổ bố, núp vào...bụi môn, chuẩn bị rửa mắt nhìn những nàng “ngư nhân” mà 3 zòng bằng nhau, bước xuống biển, khiến mực nước dâng lên nửa thước, làm ướt đôi giầy “cá sấu” của chàng.  




Cố trợn trừng lên nhìn mà không thấy...sáng mắt; mấy chàng bắt đầu thất vọng; nhất là chẳng thấy “mỹ nhân ngư” nào, chỉ chỉ thấy toàn “cá mập” và “cá xấu” bị mắc cạn.

Vì mắt khô và miệng đắng, thầy Kào Hoang liền mua 4 trái dừa để giải nhiệt cho quý ông.  Nhưng nước dừa ở đây lạt nhách như nước ốc, khiến cái Thanh phải ôm 2 trái lên ngực, hy vọng nước dừa sẽ ngọt hơn; ai dè uống vào hổng mát, mà giống như ....“sữa quá đát”

Thất vọng tràn trề, quý ông liền lục đục xếp máy hình và ống dòm; còn quý bà quý bà vào phòng tắm gần đó để thay đồ, và để xem mình có "lột xác" không.

Một lúc sau, cái Thanh từ bathroom đi ra. 
“Ô kìa! Ai như cô Thắm, con bác Năm đường xa mới zìa!”  


Đâu có thể nào Thanh “Cá Mập” đã trở thành “mỹ nhân ngư”, đẹp còn hơn... tiên nữ.  (Đây là tấm hình mà Richard Kiệt chớp sau khi Thanh Cá Mập “tắm tiên”; bức hình này đã được cô nàng post lên trang Facebook của mình; và hãng Victoria's Secret đang liên lạc để thuê cổ làm "siêu-mẫu"... hậu cho một loại BININI mới). 

Thấy cái Thanh trở thành “cô Thắm”, anh Nẫu Nè háo hức “đứng gác” ngoài cửa, zừa lo, zừa sợ.  “Lo” vì ở nơi lạ, hổng biết có ai “phục kích” ở trỏng không.  “Sợ” vì biết đâu sau khi trở thành “ngư nhân” Thukỳ sẽ đòi ở lại để kết hôn với một chàng da đen bản xứ, thì làm sao zề nói với ông xã Sáng Kòm, người đã “gởi gấm” Thukỳ, nhờ ảnh “take care” dùm?

Thukỳ tui cũng hầu hộp không kém, hy vọng mình cũng sẽ trở thành mỹ nữ như cái Thanh.  Nhưng trong phòng tắm hổng có cái gương nào thì làm sao biết mặt mình ra...răng.  

Sau khi ra ngoài, Thukỳ liền uốn éo thân hình, nhìn "nẫu nè" để xem phản ứng ra sao, thì chỉ thấy ảnh...lắc đầu, như bị... cấm khẩu.  

Tức quá, Thukỳ liền leo lên một hòn đá, soi mình dưới nước, thì hỡi ơi, Thukỳ hổng biến thành “ngừ cá” (mermaid) mà lại hóa ra một con... “cá ngừ” (tuna). 
-Huhu!

PS: Sau khi trở thành "cá ngừ" một hãng áo tắm ở Dubai đã mời Thukỳ làm người mẫu "BURKINI", và đây là hình mới nhất của TK:

-----------------
Lẽ ra câu chiện đến đây đã hết, nhưng sau đó Thukỳ được biết còn có người tệ hại hơn minh.  Đó là 3 chàng lỡ đi trong toán của Thukỳ:
·  Thầy Kào Hoang thì chẳng thấy sáng mắt chút nào, mà hình như còn bị “kéo màng” nặng hơn.  Nhiều người thấy thầy bước đi cứ tưởng thầy bị...  “mộng du”.  Hôm ra phi trường trở về Seattle, hình như thầy không tìm được đường lên máy bay, đành phải trở về khách sạn, nhưng chẳng còn ai ở đó.
·  Anh Hòa, ông xã cái Thanh, phải đeo một đôi kính dâm to tổ bố, nhìn ai cũng cứ tưởng....zợ mình.  Cái Thanh tức quá xì nẹt:
-Tui biểu ông ở lại trên tàu không chịu ở, cứ đòi đi theo “ngắm tiên”, để bây giờ mắt bị mọc... “mụt lẹo”.

·  Còn anh “Nẫu Nè thì da dẻ hồng hào hơn. Nước tắm tiên đã làm cho ảnh bị đổi giống: Đẹp thì có đẹp nhưng hình như râu vẫn chưa rụng hết.  (Đón xem “Hoa Hậu Áo Dài”). 
--------
Đó là chiện "tắm tiên" trong toán của Thukỳ.  Thukỳ cũng nhận được một lô hình chụp cảnh "tắm tiên" của các toán khác, xin mời quý anh chị xem tiếp "TẮM TIÊN 2"

Navarre Nov 22nd, 2016.
"Sushi" Thukì

Xin bấm vào link (chữ đỏ) dưới đây để xem video ĐH 6:

No comments: